Vì sao có Gravity of Quý?
“We are all orbiting something — memories, dreams, people. Gravity is simply our way of staying connected.”
“Chúng ta đều đang quay quanh một thứ gì đó — ký ức, giấc mơ, con người. Trọng lực chỉ là cách chúng ta duy trì sự kết nối ấy.”
✨ Khi trọng lực là cảm xúc
Bạn đã bao giờ cảm thấy bị cuốn vào một lực hút vô hình chưa?
Một thứ giống như trọng lực, kéo bạn về với những điều quan trọng nhất trong cuộc sống?
Mình đã luôn tin rằng mỗi người đều có một gravity của riêng họ — một lực hút kết nối họ với những ký ức, những con người, những cảm xúc không thể tách rời.
Đôi khi, đó là một bài hát vô tình vang lên giữa một quán cà phê xa lạ, kéo bạn về một ngày nắng trong quá khứ.
Có khi là một con đường quen thuộc bạn từng chạy qua hàng trăm lần — và mỗi lần lại mang theo một suy nghĩ khác nhau.
Và cũng có thể là một mùi hương thoảng qua — mùi mưa đầu mùa trên nền đất ẩm, hay nước hoa của ai đó khiến mình bất giác nhớ về những năm tháng cũ.
Với mình, Gravity of Quý là nơi ghi lại những điều như thế.
🌱 Một không gian để kể và kết nối
Mình chưa bao giờ giỏi trong việc gói gọn cuộc sống vào một khuôn khổ nhất định.
Cuộc sống của mình không chỉ có chạy bộ, không chỉ có công việc, mà còn là những giấc mơ, những câu chuyện chưa kể, những gì làm mình rung động — mà là tất cả những thứ ấy, đan xen vào nhau, tạo thành một hành trình trưởng thành không ngừng.
💭 Những điều mình sẽ viết ở đây
Một khoảnh khắc rất nhỏ nhưng khiến mình thay đổi điều gì đó trong cách sống
Một buổi sáng chạy bộ 10km và những suy nghĩ vụn vặt trong đầu
Một bộ phim khiến mình mất ngủ vì quá nhiều cảm xúc
Một cuốn sách mang theo nỗi buồn đẹp và dịu dàng
Mình chọn cách kể chuyện bằng chữ viết, chứ không phải podcast hay video, vì mình tin rằng đọc là cách bạn cảm nhận mọi thứ một cách sâu sắc nhất, và trọn vẹn nhất từ thế giới quan của chính bạn.
Không có giọng nói dẫn dắt, không có hình ảnh định hướng cảm xúc — chỉ có bạn, chữ viết, và cảm giác của riêng bạn.
Mình không viết để giảng dạy hay để truyền đạt một thông điệp vĩ đại.
Mình viết vì mình thích viết.
Vì mình tin rằng có những kết nối không cần lý giải, nhưng vẫn tồn tại — giống như trọng lực vậy.
🌌 Trọng lực của bạn là gì?
Gravity of Quý là cách mình gọi tên một góc rất riêng — nơi mình gom lại những điều tưởng chừng nhỏ bé, nhưng thật ra mang một sức nặng âm thầm.
Đó có thể là cảm xúc, là hồi ức, là một ý nghĩ thoáng qua, hay chỉ đơn giản là cảm giác “không muốn để nó trôi đi.”
Mình nhận ra: những gì thực sự quan trọng thường không ồn ào.
Chúng tồn tại lặng lẽ như trọng lực: không nhìn thấy được, nhưng không thể thiếu.
Chúng là thứ kéo mình về với chính mình, nhắc mình nhớ tại sao mình bắt đầu, vì điều gì mà mình còn đang đi tiếp.
Nếu bạn cũng từng cảm thấy một lực hút kéo mình về những điều quan trọng — những giấc mơ chưa thực hiện, những kỷ niệm chưa nguôi ngoai, những suy nghĩ cứ lặp đi lặp lại trong đầu — thì có lẽ, chúng ta có một điểm chung nào đó.
Vậy còn bạn? Điều gì trong cuộc đời này luôn kéo bạn về với chính mình?
Và… Mình chào mừng bạn đến với Gravity of Quý — nơi những gì thực sự quan trọng sẽ luôn tìm cách ở lại.
One Comment
13789
Rất tán thành với em khi nói trọng lực là cảm xúc. Những ký ức xưa cũ được kết nối, đôi khi nó hiện ra theo cách ta không ngờ tới.
Dạo gần đây tự nhiên rất nhớ khi còn nhỏ, được đi học và cùng mài mông với mấy đứa bạn trên ghế nhà trường. Cứ nghĩ áp lực học hành là thứ khủng khiếp nhất. Mỗi lần ôn bài, làm kiểm tra, thi cử, chỉ ước gì ngủ một giấc không tỉnh dậy nữa (ngu ghê), hoặc mau mau lớn lên để thoát khỏi cơn ác mộng đó.
Rồi cũng lớn, cơn “ác mộng” con nít qua đi, lớn xác nhưng bên trong vẫn là một đứa trẻ, lông bông thêm gần chục năm. Để rồi bây giờ, khi đã va vấp, đã té ngã nhiều lần, lại ước một lần được làm con nít. Được sống vô tư, đơn giản, và quan trọng nhất— lúc đó ba mẹ vẫn còn trẻ lắm.
CON NÍT,NGƯỜI LỚN… CHÚNG TA LỚN