-
Một người không để ý, một người không nói ra
Tôi không rõ anh đang làm gì ở Mumbai.Tôi cũng không định hỏi.Chỉ biết rằng, giữa một chiều sảnh khách sạn lặng lẽ, tôi đã thấy anh – và không nói gì. Tôi ngồi ở sảnh khách sạn Marriott, tranh thủ gõ nốt bài luận khi chờ tài xế đến đón. Trước mặt là một tấm thảm sảnh lớn, trải dài tới tận quầy lễ tân—mềm, sạch, im lìm như thể đang giữ im lặng hộ những vị khách mệt mỏi sau chuyến bay dài. Tôi cũng mệt, nhưng thay vì ngủ, tôi chọn ngồi đây, vừa gõ vài dòng vừa ngẩng lên nhìn quanh cho thư giãn đầu óc.…
-
Ngày… tháng… năm… Viết cho cái người hay bắt tôi gồng mà không nhận ra.
Quý ơi, tôi bảo này. Cũng chẳng có gì to tát đâu. Chỉ là sáng nay tỉnh dậy, tôi thấy mình cần ngồi xuống một chút, nói với bà vài điều… cho rõ lòng. Gửi bà, cái đứa vẫn đang học cách lớn – dù thỉnh thoảng cứ giả vờ mình trưởng thành rồi. Ê, tính giấu hoài hả? Cái sự vụ hôm qua ngồi đăm chiêu cả buổi chỉ vì một câu nói vu vơ á? Hay cái lúc đang đi làm ngon lành thì đột nhiên thấy muốn bỏ hết, đi về quê làm nông dân cho xong? Tưởng không ai biết chứ gì. Tôi biết hết. Tôi…
-
Vì sao có Gravity of Quý?
“We are all orbiting something — memories, dreams, people. Gravity is simply our way of staying connected.” “Chúng ta đều đang quay quanh một thứ gì đó — ký ức, giấc mơ, con người. Trọng lực chỉ là cách chúng ta duy trì sự kết nối ấy.” ✨ Khi trọng lực là cảm xúc Bạn đã bao giờ cảm thấy bị cuốn vào một lực hút vô hình chưa?Một thứ giống như trọng lực, kéo bạn về với những điều quan trọng nhất trong cuộc sống? Mình đã luôn tin rằng mỗi người đều có một gravity của riêng họ — một lực hút kết nối họ với những ký…